Nam nữ thay quần áo chung, hình phạt múa nude, nữ bị phạt cởi trần múa trước mặt nam, là những quy định mà sinh viên một trường múa ballet tại Trung Quốc phải chấp hành.
Sự hy sinh trong trường nghệ thuật hay thể dục thể thao vốn được nhiều người biết đến như những “khổ ải”. Nhưng những “tự bạch” của thiếu nữ đang theo học trong một trường múa ballet tại Quảng Đông (Trung Quốc) dưới đây khiến không ít người ngạc nhiên:
"Trước tiên là chọn nhân tài, mọi người đều biết rồi đấy, trong những trường nghệ thuật thì việc tuyển sinh thường đề cao vẻ bên ngoài, phần dưới cơ thể bắt buộc phải dài hơn phần trên cơ thể 12 cm. Tôi rất may mắn, phần dưới tôi cao hơn phần trên 13 cm. Vì thế mà tôi đã được tuyển vào trường. Trường của chúng tôi ở Quảng Đông và các bạn biết không, chúng tôi phát hiện ra rất nhiều những “quy tắc ngầm” mà người khác không thể biết được trong những trường nghệ thuật:
Nam nữ chúng tôi cùng nhau thay quần áo, không hềche chắn để rèn luyện phản xạ lúc biểu diễn.
Có một số ít nam sinh “phản ứng” rất khó kiểm soát, giáo viên thường bảo chúng tôi giúp họ giải quyết. Và đương nhiên nữ sinh phải đứng ra làm việc này chính là người học kém nhất, lười đến lớp nhất. Và giúp anh ta “sung sướng bằng tay” chính là “nhiệm vụ giúp đỡ” được giao, các bạn sẽ không tin phải không?
Giáo viên của chúng tôi cho rằng nude ballet là môn nghệ thuật vô cùng đẹp, nhưng mỗi lần có tiết nude balle là lớp chúng tôi lại tách riêng nam và nữ thành hai nhóm riêng biệt, không thì quả thật rất ngại.
Giáo viên yêu cầu chúng tôi phải cạo hết “tóc dưới” để khi múa nude ballet hay mặc trang phục múa ballet trông không “kỳ quái”.
Nam sinh trong lớp rất hiếm. Thường thì chỉ có 3 tới 4 nam sinh trong tổng số 30 học sinh, bởi vậy họ khan hiếm như “gấu trúc”. Nhưng tôi cảm thấy những nam sinh này đều bị nữ tính hóa, đi đứng ăn nói hơi dị dị.
Đáng sợ nhất là phải giảm cân, quá nửa kg hay 1kg đều không được, giáo viên sẽ phê bình trọng lượng của bạn. Thể trọng tiêu chuẩn được tính theo công thức: (Chiều cao – 100) x 0.85. Nếu như thể trọng vượt quá tiêu chuẩn cho phép thì giáo viên sẽ bắt bạn phải vào múa trong căn phòng chỉ có mỗi nam sinh và khi múa chỉ được phép mặc quần lót, không được mặc áo hay trang phục múa. Sau đó biểu diễn những động tác như đá chân, xoạc và vịn lan can…trước mặt họ. Tuy những nam sinh này chỉ được nhìn không được chạm vào chúng tôi nhưng như vậy quả thật là rất tàn nhẫn rồi! May mà tôi không như vậy vì tôi rất chăm chỉ học múa.
Vì thế phương pháp giảm cân của nữ sinh chúng tôi thường là chạy bộ. Mỗi lần chạy tôi đều chạy trên dưới 20 vòng, cho tới khi nào mệt nhoài không chạy nổi nữa thì thôi.
Nữ sinh trường chúng tôi khi tập múa đều không mặc quần tất, nam sinh đều chỉ mặc một chiếc sịp bó sát, đây là sự khác biệt rất lớn. Bởi nữ sinh chúng tôi đều mặc trang phục liền thân, khi múa sẽ làm ấm cơ thể, nên không lo bị lạnh. Khi tan học, giáo viên thường yêu cầu chúng tôi mặc thêm quần áo vào.
Do nữ sinh trong trường rất nhiều, nên chương trình học văn hóa không có môn toán lý hóa, thay vào đó là những môn xã hội và ngoại ngữ như tiếng Nhật, tiếng Tây Ban Nha. Chúng tôi rất vui vì không phải học những môn tự nhiên khó nhằn.
Mơ ước của rất nhiều nữ sinh chúng tôi là sau khi tốt nghiệp sẽ trở thành giáo viên dạy múa ballet, có thể dạy múa cho những em bé là tốt lắm rồi. Không dám mơ tới việc trở thành vũ công balet, đấy là việc không đơn giản mà làm giáo viên múa ballet thu nhập cũng khá ổn.
Yêu cầu về độ dẻo với chúng tôi là: nữ sinh phải xoạc ngang và xoạc dọc được 230 độ. Nam sinh thì yêu cầu thấp hơn, chỉ cần trên dưới 190 độ. Những ai không đạt yêu cầu sẽ bị giáo viên dùng dây trói rồi ép dẻo trong khi ngủ.
Nữ sinh học múa ballet quan trọng nhất là xinh đẹp ưa nhìn, có những nữ sinh thể trọng đạt chuẩn, nhưng mặt và một số bộ phận cơ thể hơi to thì cũng sẽ được giáo viên yêu cầu giảm béo hoặc làm cách nào đấy cho nhỏ lại rồi hãy học múa bale sau, nếu thế này thì sẽ không giống như những gì phía trên đề cập tới.
Nhà trường yêu cầu nam sinh trừ lúc tắm ra còn bắt buộc phải mặc chip để hạn chế “cái kia”. Sau đó nhà trường sẽ kiểm tra bất chợt, nếu ai tự ý không mặc quần lót thì sẽ bị phạt. Hình phạt giống như của nữ sinh, múa ballet với chiếc quần sịp trước mặt toàn bộ nữ sinh. Nhưng xem ra hình phạt này không được công bằng với chúng tôi.
Quần bó sát của nam sinh đều được nhà trường đo số đo rồi đặt may, mỗi nam sinh đều phải mặc một chiếc quần sịp cỡ nhỏ hơn size thật của mình một số. Tôi nghe một bạn nam cùng lớp nói là như vậy quả thật rất khó chịu, nhưng cũng chẳng có cách nào khác".
P.S : đây không phải chuyện gì mới mẻ ,ở Việt Nam đã từng lùm xùm những vụ huấn luyện ca sỹ kiểu đó mà điển hình là nhạc sỹ Đỗ Quang .Anh ta đã tự tử vì không chịu nổi điều tiếng của dư luận
Bị tố cáo, gia đình Đỗ Quang đứng trước nguy cơ tan vỡ
Học trò Tuyết Sơn. |
Khi cậu học trò Tuyết Sơn tố cáo ông bầu Đỗ Quang về những hành vi không mấy trong sạch về chuyện tiền nong trên các phương tiện thông tin, bà xã nhạc sĩ ở Mỹ quyết định chia tay với anh.
Theo lời kể và bản tường trình dài... 7 trang A4 của nhạc sĩ Đỗ Quang, anh đã nhận từ gia đình Tuyết Sơn 25.000 USD để lo cho Sơn học nhạc trong... 4 tháng. Sau 4 tháng thử thách, Đỗ Quang yêu cầu gia đình Tuyết Sơn hãy cho học trò mình thêm 2 năm trau dồi âm nhạc vì Sơn hội đủ các yếu tố trở thành ca sĩ chuyên nghiệp. Mọi chuyện hẳn sẽ êm đềm nếu như giữa hai bên không xảy ra một số mâu thuẫn mà theo Đỗ Quang không biết xuất phát từ đâu.
Về việc có liên quan chuyện "thày" Đỗ Quang bắt học trò "khỏa thân" trước mặt mình biểu diễn, Đỗ Quang cho biết: "Tôi khẳng định không có chuyện như vậy. Tôi đào tạo khá nhiều ca sĩ nam, nếu có chuyện này chắc mọi người sẽ rõ. Một khi có mâu thuẫn ai cũng có thể nói xấu về nhau. Tôi rất muốn học trò mình nổi tiếng để được... thơm lây".
Về số tiền khá lớn 25.000 USD để đào tạo cho Tuyết Sơn mà hơn 1 năm học chỉ hát được hai bài, Đỗ Quang giải thích: "Sơn không chỉ hát được hai bài như báo chí đã nói mà có thể hát được một số bài. Tuy nhiên, mẹ Sơn có yêu cầu tôi là chỉ cần tập hai bài chủ lực để Sơn xuất hiện cho chắc mà thôi".
Theo nguồn tin từ đồng nghiệp, Đỗ Quang từng tuyên bố tiền vào túi anh rồi sẽ khó lòng đưa ra và sẽ không trả lại cho Sơn bất kỳ khoản nào. Tuy nhiên, sau một thời gian suy nghĩ và nhận thấy sự việc có vẻ căng thẳng, trưa hôm qua, Đỗ Quang cho biết anh sẵn sàng trả lại tiền cho Tuyết Sơn sau khi đã khấu trừ các khoản lo cho Sơn sau hơn một năm dạy hát.
Khi tiếp xúc với phóng viên, dì ruột của Sơn tỏ ra vẫn còn bức xúc vì những gì Đỗ Quang đã làm với cháu mình. Bà còn cung cấp cho 4 CD ghi âm về cuộc nói chuyện giữa Đỗ Quang cùng vài học trò. Câu chuyện xoay quanh nhiều vấn đề, trong đó có cả việc Đỗ Quang nói một phóng viên đã yêu cầu "bịt đầu mối" sự việc trên với số tiền 100 triệu đồng.
"Tôi không quan trọng việc tiền bạc nữa mà chỉ muốn lấy lại công bằng cho cháu mình. Cháu đã bỏ dở dang việc học hơn một năm tại Australia nhưng kết quả chỉ biết hát hai bài. Tôi đưa cho Quang tất cả 35.000 USD (có chứng từ) chứ không phải 25.000 USD". Bà nhấn mạnh: "Nếu hỏi thêm bài thứ ba tôi dám chắc Sơn không thể nào hát được, chưa nói đến chuyện một nốt nhạc cũng không biết". Còn về Tuyết Sơn, anh vẫn khẳng định những hành động "khác thường" của thày là có thật. Khi đã lên tiếng với báo chí, anh không dám nói thêm.
Hiện tại, Tuyết Sơn cũng đang bị khủng hoảng tinh thần và chỉ biết nằm lì tại nhà, chờ mẹ ruột từ Australia về giải quyết xem có nên tiếp tục con đường ca hát hay không. Trong thời gian này, luật sư Võ Văn Trà (Văn phòng Luật sư Việt - Nhật) cũng đang gấp rút hoàn thành các thủ tục cho gia đình Sơn để khởi kiện vụ việc.
(Theo Thanh Niên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét